đường vòng đến bên em

Tính đến hết tháng 8, kim ngạch xuất nhập khẩu của nước ta đạt gần 500 tỉ USD. Dự báo xuất nhập khẩu cả năm 2022 sẽ đạt mốc 800 tỉ USD, phá kỷ lục của năm 2021. Bên cạnh đó, các mặt hàng dẫn đầu bản đồ kim ngạch xuất khẩu vẫn đang giữ được đà tăng Cô nàng này có thân hình cực kì quyến rũ với vòng nào ra vòng nấy. Cô nàng này lại có gu thời trang khá mướt nên khiến mắt của anh em được rửa sạch sẽ. Hãy tiếp tục đến với bộ ảnh khoe thân hình bốc lửa nào, anh em nên share bộ ảnh này cho người thân hoặc bạn Việc để trẻ tự đến trường là điều rất bình thường ở Nhật. Điều này đã trở thành một đặc trưng trong cách nuôi dạy con của người dân xứ sở mặt trời mọc. Ở Việt Nam, đa phần học sinh tiểu học đều được cha mẹ đưa đón nhưng ở Nhật thì các em phải tự Đường lên đỉnh Olympia là ước mơ từ nhỏ của Gia Kiệt. (Ảnh: Giáo dục và Thời đại) Màn thể hiện xuất sắc của Gia Kiệt đã mang đến cho cha mẹ, thầy cô những giây phút vô cùng xúc động và tự hào. "Chứng kiến Kiệt tranh tài từng phần thi, tăng tốc rồi giành vòng nguyệt quế tôi và mọi người ngồi dưới cũng đi từ hồi hộp đến vỡ òa hạnh phúc. Sau khi đã chuyển xe sang số thấp, hãy nhẹ nhàng nhả chân côn và phối hợp đệm chân ga. Vòng tua máy sẽ giảm khi xe ở số thấp. Do đó cần đệm ga mạnh hơn để cân bằng vòng tua máy với tốc độ xe. Bước 4: Chuyển về số 1 hoặc 2 khi đề pa leo dốc Tuỳ theo độ đứng của con dốc mà sẽ chọn leo dốc bằng số 1 hoặc số 2. Với dốc thoải có thể leo bằng số 3. Site De Rencontre Au Quebec Sans Inscription. Châu gia là một gia đình không thuộc hàng quý tộc hay quá giàu có nhưng có thể nói là một gia đình dư giả đủ để thoải mái no ấm trong cuộc sống. Gia đình họ vốn nề nếp và có hai người con, một trai một gái rất ngoan ngoãn. Người con gái của họ tên Him Lam, cô vừa tròn 22 tuổi. Him Lam vô cùng xinh đẹp, cô sở hữu một vẻ đẹp quá đỗi thuần khiết cứ như một thiên thần giữa đời thường. Anh trai Minh Lâm của cô đã 29 tuổi, rất đẹp trai và là một nhạc sĩ tài ba. Minh Lâm rất thương cô em gái của mình, anh luôn bao bọc, che chở cho cô và đặc biệt yêu thương, chăm lo cho cô nhiều hơn kể từ khi ba mẹ của họ mất cách đây 4 năm trước do một vụ tai nạn xe kinh hoàng. Nỗi đau đó xảy ra khi cô chỉ vừa bước chân vào con đường đại học, Minh Lâm đã luôn bên cạnh động viên, an ủi cô và cô cũng luôn đồng hành, chia sẻ cùng anh trai để cả hai vượt qua nỗi đau mất mát quá lớn. Những sáng tác âm nhạc của Minh Lâm rất hay nên được rất nhiều ca sĩ mong muốn được anh sáng tác ca khúc để đời cho mình, chính vì vậy thu nhập của anh đủ để lo cho cuộc sống của hai anh em. Anh trai cô bây giờ đã có bạn gái, cô gái ấy thật xinh đẹp và có tài ăn nói, anh trai cô thường đưa cô ấy về nhà tâm sự với cô và dùng cơm cùng hai anh em cho không khí thêm ấm áp. Cô nhìn anh trai và "chị dâu" tương lai hạnh phúc mà lòng vui mừng lây \- "Chỉ có bên cạnh chị Diễm Chi em mới thấy anh hai cười hạnh phúc như vậy!"Minh Lâm ngại ngùng khi bị cô em gái chọc trước mặt người yêu \- "Con bé này, chẳng phải anh trai cũng thường mỉm cười như vậy với em sao!"\- "Khác nhau chứ, anh cười với chị Diễm Chi là tình tứ ngọt ngào."\_ Cô lanh miệng.\- " Thôi thôi hai anh em cứ chọc nhau miết hà! Ăn đi để đồ ăn nguội hết rồi nè! \_ Diễm Chi dịu dàng lên tiếng. \- " Tại con bé cứ trêu anh trước!" \_ Minh Lâm nhìn người yêu say đắm.\- " Anh cứ so đo với em gái của mình hoài!" \_ Diễm Chi gắp thức ăn cho Lâm.\- "Đúng đúng đó! Chị dâu là nhất!" \_ Cô thích Lâm bó tay với cô em gái bướng bỉnh và cô người yêu nuông chiều em gái của mình. ❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇❇Hôm nay đẹp trời, Him Lam ra ngoài mua một số vật dụng cần thiết cho việc vẽ thiết kế. Tuy là con gái nhưng cô lại rất có hứng thú và yêu thích công việc vẽ thiết kế xe, đặc biệt là xe ô tô. Hơn nữa, cô lại được trời ban cho một trí tuệ nhạy bén và thông minh đối với kĩ thuật điện tử học. Sau khi chọn được vài ba món đồ cần thiết thì cô đi ngang qua khu bán quần áo, cô bất chợt nhìn thấy dáng người quen thuộc, thì ra chính là Diễm Chi. Cô nghĩ rằng Diễm Chi cũng đến đây mua đồ nên mừng rỡ tiến về phía cô ấy nhưng bước chân của cô vội khựng lại khi thấy một người đàn ông đi đến bên cạnh Diễm Chi, lúc này cô không nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông đó. Người đó ôm lấy eo cô ta, cô ta ướm thử vài bộ quần áo lên người rồi cười nói vui vẻ, thậm chí còn hôn lên má người đàn ông kia. Cô quá bất ngờ và sốc trước những gì mình đang mình thấy...không lẽ cô ta phản bội anh trai cô. Không! Cô không tin người mà cô xem là chị dâu tương lai lại làm ra chuyện như vậy, chị ta là con người như vậy sao chứ. Cô âm thầm theo sau hai người họ, họ đi vào khu ăn uống trong siêu thị rồi tình tứ ngồi cạnh nhau, hôn nhau ngọt ngào, vừa nhìn vào đã biết là tình nhân. Khoảng khắc này cô mới nhìn thấy được mặt của anh ta nhưng không thể thấy rõ ràng vì ở khoảng cách khá xa. Cô thất thần, cô muốn chạy ngay đến trước mặt cô ta để vạch trần sự xảo trá, gian dối mà cô ta đang từng ngày diễn cho cô và anh trai của mình xem. Cô không ngờ cô ta là con người như vậy. Nhưng cô không thể hành động lỗ mãn ở chốn đông người, cô lấy chiếc điện thoại ra chụp lại hình ảnh của cô ta và người đàn ông kia rồi bỏ ra về. Trên đường về trong đầu cô hiện lên hàng trăm suy nghĩ, cô không biết rằng cô ta cấu kết với người đàn ông đó lừa dối anh trai cô hay người đàn ông đó cũng là nạn nhân như anh trai mình. Về phần Diễm Chi, cô ta ngồi ăn cùng người đàn ông đó, giọng nói ỏng ẹo \- Minh Nim, một lát nữa dùng bữa xong em muốn...\- Em muốn gì thì cứ nói đi, anh sẽ làm cho em!\_ Anh nâng nhẹ cằm ả.\- Muốn anh đưa em về nhà anh, em muốn được ra mắt hai bác \ba mẹ của Minh Nim\! \_ Câu nói của ả đầy hàm ý.\- Được, anh sẽ chiều ý em! \_ Anh như hiểu được ý ả. Đang vui vẻ thì Minh Nim vào toilet một chút nên đã để lại điện thoại trên bàn. Điện thoại bỗng thông báo có một dòng tin nhắn gửi đến. Ả tò mở ra xem thì thấy tin nhắn chỉ vẻn vẹn một câu "\- Anh ơi, công ty bị đối tác lừa nên phá sản rồi!"...... Tác giả Yên Đan AmberThể loại Ngôn Tình, Đô ThịGiới thiệuCuộc đời vốn dĩ lắm chông gái, chuyện đau buồn có thể xảy đến và đưa con người vào tận bi kịch. Từ đầu là vì người anh trai ruột thịt duy nhất của mình mà cô hẹn gặp người đàn bà đầy dã tâm kia để rồi vô tội vạ bị đẩy vào hố sâu của hàng tấn bi kịch. Kết hôn với người chồng không hề yêu thương cô mà trái lại còn hận cô đến tận xương tủy do hiểu lầm mà người ta gieo rắc lên cả tâm hồn thuần khiết lẫn thể xác mong manh của " Châu Him Lam! Tôi căm thù cô đến tận xương tủy, đừng vọng tưởng rằng tôi sẽ yêu cô!"- "Đừng gọi tên tôi! Hèn hạ."....- "Hàng trăm lời em giải thích...anh không tin dù nửa lời. Cô ấy dối trá trăm bề, anh đều tin từng chữ là thật!"....- "Anh có thể làm mọi thứ cho người anh yêu, ngoại trừ việc yêu em một lần nữa. Nhìn thấy dòng tin nhắn kia ả lập tức thay đổi sắc mặt, trong đầu ả nhanh chóng mưu tính chuyện rút lui để tránh bị liên lụy "Cái gì chứ, công ty anh ta phá sản ? Vậy chẳng phải mình sẽ không còn được anh ta cung phụng, chẳng lẽ phải chịu khổ cùng hắn ta ?" . Ả ngồi suy nghĩ mà không để ý Minh Nim đã quay lại ngồi bên cạnh ả từ lúc nào. Trông ả có vẻ cau có và lo nghĩ điều gì đó anh đưa tay vuốt tóc ả khiến ả hoàn hồn. - Em đang nghĩ gì vậy ? Trông em không được vui ? Ả giật mình rồi nhanh chóng quay sang nhìn anh, thái độ khác xa lúc nãy, giọng điệu khinh thường lên tiếng - Vui gì nỗi mà vui! - Em sao vậy ? Sao tự nhiên em bực mình với anh ? _ Anh dịu dàng nhìn ả. - Không có gì! Không ăn nữa, đi về thôi! _ Ả ỏng ẹo cầm túi xách đứng lên. Anh ngạc nhiên trước thái độ thay đổi chóng mặt của ả, vội kéo tay ả lại trong sự căng thẳng của lí trí. - Em không được khỏe sao Chi ? - Đã nói là đi về rồi mà! _Ả nhăn nhó. - Thôi được, anh đưa em về nhà anh... - Không cần! Em muốn về nhà của em! - Sao lúc nãy em nói... - Bây giờ không muốn nữa! - Anh chiều ý em, em muốn là được! Trên đường đưa cô ta về nhà dù anh cố gắng hỏi xem cô ta rốt cuộc vì sao mà trở nên như vậy nhưng cô ta một mực không trả lời. Anh nhìn cô ta khó hiểu, cô ta và anh đã yêu nhau suốt 2 năm nhưng chưa lần nào tính tình của cô ta đột nhiên thay đổi tiêu cực như vậy. Anh đưa cô ta đến nhà, cố ngọt ngào vỗ về, đặt lên môi cô ta một nụ hôn trước khi rời đi. Anh đâu biết rằng khi xe của anh vừa lăn bánh thì một nụ cười nhếch mép đã hiện trên môi cô ta "Tôi không có ngu mà tiếp tục để chịu khổ cùng anh!". Anh đang lái xe về nhà thì nhận được một cuộc gọi, là em trai của anh gọi đến, anh đeo tai nghe vào bắt đầu cuộc đối thoại với cậu em trai - Alo anh ba... anh đọc tin nhắn của em chưa ?_ Giọng nói gấp gáp. - Em nói tin nhắn nào ? Nãy giờ anh đâu thấy điện thoại báo có tin nhắn ? - Công ty...công ty của em phá sản rồi... - Em nói cái gì ? - Công ty...công ty... - Alo Chí Kiên có nghe anh hỏi không ? - Em nói công ty của em phá sản rồi! Em bị đối tác lừa ký hợp đồng nhưng công ty đó là công ty ma, do em quá sơ xuất... - Em nói chuyện này cho ba biết chưa ? - Chưa, em không dám, ba giết em mất! - Em bình tĩnh, bây giờ em đang ở đâu ? - Em về nhà rồi ? - Anh cũng đang trên đường về nhà, anh hai và ba mẹ có ở nhà không ? - Đầy đủ! - Được rồi! Chờ anh về rồi nói tiếp! ———————————————— Cô thẫn thờ nhìn tấm ảnh chụp được của "chị dâu" tương lai và người đàn ông đó. Trong ảnh chỉ thấy rõ mặt của cô ta đang ngồi dựa đầu vào vai người đàn ông kia, còn anh ta thì đang cúi mặt nắm lấy tay cô ta nên chỉ nhìn thấy rõ được mỗi khuôn mặt của cô ta. Him Lam suy nghĩ đến đau cả đầu, cô không biết phải làm sao mới tốt đẹp, làm sao để anh trai của mình không bị tổn thương. Suy đi nghĩ lại cả đêm, cuối cùng cô quyết định nhắn tin cho Diễm Chi dù đã khuya"8h sáng ngày mai chị đến quán cafe Rose gặp em, em có chuyện riêng muốn nói với chị. Chị đừng cho anh hai biết em hẹn gặp chị!". Cô thở một hơi dài rồi nhấn nút gửi, cô không tôn trọng cô ta như trước đây được, cô đã cố gắng bình tĩnh để nhắn tin lịch sử với cô ta dù không thể thân mật và dịu dàng như trước được. Sáng hôm sau đúng giờ hẹn cô đến quán cafe Rose, cô ta chỉ đến sau cô vài phút, cả hai ngồi đối mặt với nhau, bầu không khí chị em thân thiết dường như đã chẳng còn. Cô ta vẫn chưa biết chuyện cô đã phát hiện ra việc làm sai trái của cô ta nên vẫn tiếp tục diễn vai hiền hậu tươi cười nhìn cô - Em hẹn chị ra đây có gì muốn nói với chị sao ? Cô nhìn ả mà lòng nặng trĩu, cố bình tĩnh lấy điện thoại ra, mở tấm hình cô đã chụp được rồi cất giọng nhỏ nhẹ - Trước khi em đi vào vấn đề, chị xem tấm hình này đi. Nhìn vào màn hình điện thoại vài giây mặt ả ta bỗng tái đi trong thấy, hình chụp quá rõ gương mặt ả nên ả không thể chối cãi. Nhưng ả nhanh chóng lấy lại vẻ điềm tĩnh. - Sao em có tấm hình này ? - Em chụp được. Em đã rất sốc khi thấy chị đi cùng người đàn ông khác. Em ước đó chỉ là giấc mơ nhưng...không phải! - Chị...chị không cố ý làm vậy đâu! _ Ả giở giọng đáng thương. - Ý chị là sao ? _ Cô dò xét nhìn ả. - Là do anh ta...anh ta theo đuổi chị, bắt ép, đe dọa đủ thứ nên chị mới..._ Ả bao biện một cách vô lý. - Em không phải con nít. Theo em thấy thì chị hoàn toàn vui vẻ tự nguyện khi ở bên anh ta. Chị à, thật ra chị có yêu anh của em không ? Hai người còn dự định kết hôn mà, sao chị làm vậy ? - Em bình tĩnh đi, chuyện đâu còn có đó mà! Nói rồi ả ta lấy điện thoại ra bấm bấm vài cái rồi đặt lên bàn, màn hình điện thoại đã tắt nhưng ánh mắt của ả ta như đang toan tính chuyện gì đó chẳng lành. - Chị thật sự yêu anh ấy, chị rất yêu anh của em..._ Ả tiếp tục ngon ngọt. - Chị gạt em, nếu chị yêu anh ấy chị đã không làm như vậy! Em thật thất vọng! - Xin em đừng nói với anh Lâm, chị không muốn anh ấy bị tổn thương! - Chị biết sẽ làm anh ấy tổn thương nhưng chị vẫn làm! Chị đang nghĩ gì vậy ? - Chị xin lỗi, do chị mê muội, do chị thiếu suy nghĩ. Cho chị một cơ hội ở bên cạnh anh em. Đừng bắt chị xa anh ấy. - Em đã trăn trở rất nhiều vì không biết phải giải quyết chuyện này như thế nào. Em không muốn anh Lâm phải đối mặt với đau khổ. - Chị hiểu! Chị xin lỗi...mong em cho chị cơ hội. Cô bâng khuâng suy nghĩ lời cầu xin từ ả, lòng cô chẳng nhẹ nhõm dù một chút. Him Lam lại là cô gái dễ mềm lòng và nhân hậu, cô nghe theo trái tim vị tha của mình - Em cho chị 3 ngày để cắt đứt với người kia, nếu chị không thể thì đừng tìm anh của em nữa. - Được, chị hứa với em! Cám ơn em. - Không cần cám ơn em! Em hy vọng chị nói được làm được. Em chỉ muốn anh hai được hạnh phúc. Em không mong chuyện này lập lại một lần nào nữa. - Em yên tâm !Chị hứa với em! Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc thì cô rời đi trước. Lúc này chỉ còn lại ả ta, ả cầm lấy chiếc điện thoại nãy giờ được đặt trên bàn. Miệng nở nụ cười xảo trá rồi mở máy bấm tắt ứng dụng ghi âm đang được khởi động. Ả tựa lưng vào ghế, vẻ mặt đắc ý nghĩ thầm"Mày nghĩ tao cần anh trai của mày lắm hả, chẳng qua anh mày dù sao cũng là nhạc sĩ có tiếng lỡ như tao bị lên báo vì quen nhạc sĩ mà ngoại tình thì chẳng hay chút nào. Nhưng bây giờ mày tự nộp mạng giúp tao vừa chia tay được kẻ phá sản kia vừa thoát tội phụ bạc. Đúng là con ngu!" ... Cô rất hạnh phúc được nhìn thấy anh, cô đưa tay vỗ nhẹ vào lưng anh vỗ về nói - Anh không nằm mơ đâu, em đã tỉnh lại rồi, thật sự tỉnh lại rồi. Anh vui mừng nhìn ngắm cô rồi nói - Em có biết là lúc nãy bước vào phòng bệnh không thấy em anh lo lắng đến mức nào không ? Cô đưa tay đặt lên gương mặt nam thần của anh rồi mỉm cười đáp - Em đi ăn với Tịnh Nhi thôi mà. Tịnh Nhi chứng kiến cảnh tình tứ của đôi vợ chồng liền nói - Hai người ngọt ngào quá làm mình ganh tị rồi đấy. Thôi chúng ta vào phòng rồi nói chuyện tiếp đi. Ba người bước vào phòng, anh ngồi cạnh cô trên giường, cô kể anh nghe về việc cô đã nằm mơ thấy ba mẹ của mình - Em liên tục nhìn thấy ba và mẹ, ba mẹ ôm em vào lòng rồi hỏi em rằng có muốn đi cùng ba mẹ không ? Minh Nim chăm chú lắng nghe cô kể rồi nói - Rồi sau đó thế nào nữa em ? Cô từ tốn kể tiếp - Em đã do dự và xém chút muốn đi cùng ba mẹ nhưng em nghe tiếng anh đang gọi em, rồi em chợt nghĩ đến anh và anh hai và cả anh Phong nữa. Em nghĩ đến mọi người xung quanh, em cảm thấy bản thân còn quá nhiều lưu luyến chưa thể buông bỏ. Ba mẹ đã mỉm cười xoa đầu em rồi nói em chưa thể đi cùng họ, hãy ở lại nơi thuộc về em. Minh Nim xoa đầu cô mỉm cười - Anh biết em làm sao rời xa biết bao người thương em, đang ngày ngày lo lắng cho em. Có lẽ ba mẹ linh thiêng đã phù hộ cho em tai qua nạn khỏi. Sau đó anh gọi điện thông báo với mọi người việc cô đã tỉnh lại. Mọi người nghe được tin thì tức tốc đi đến bệnh viện. Ai cũng vui mừng đến rơi nước mắt khi thấy cô đã khoẻ mạnh nói cười trở lại. ————————Quay trở lại hiện tại, Buổi tối sau ngày đầu tiên cô chính thức đi làm trở lại trước sự lo lắng của đồng nghiệp, ban đầu anh đã không nói với các đồng nghiệp của cô về biến cố xảy ra vì không muốn thêm ồn ào và rối ren. Anh thông báo với mọi người ở công ty rằng cô có việc đột xuất phải đi nước ngoài. Nhưng sau khi cô tỉnh lại thì anh đã nói sự thật với những nhân viên làm cùng bộ phận với cô. Dàn nam nhân đã rất vui mừng khi thấy cô bình an, họ còn tổ chức một một buổi tiệc mừng cô khoẻ lại. Tối hôm nay cả hai rất thoải mái vì không có phải đem việc ở công ty về nhà làm. Cô đang đọc sách trên giường thì anh ngồi cạnh cô cất tiếng - Him Lam, em có thấy là chúng ta không giống những cặp vợ chồng khác không ? Cô vừa đọc sách vừa điềm tĩnh đáp - Sao chúng ta phải giống họ làm gì hả anh ? Anh có chút khó nói liền đưa tay đóng cuốn sách của cô lại để sang một bên rồi đáp - Ý của anh là, là tính từ lúc chúng ta kết hôn đến nay đã gần 2 năm rồi nhưng chúng ta chưa từng... em hiểu ý anh chứ. Nghe anh nói vậy thì cô đã hiểu ý đồ của anh nhưng vẫn vờ đáp - Em có hiểu gì đâu ? Anh trả sách cho em đi. Anh mỉm cười nhìn cô - Em không có đường thoái lui đâu. Trong không gian mờ ảo với ánh đèn ngủ lung linh. Anh trao cho cô nụ hôn môi say đắm. Hai đôi môi đan vào nhau. Từ nụ hôn mở đầu nhẹ nhàng cho đêm đầu tiên, anh chậm rãi hôn dần xuống cổ trắng ngần của cô. Lần đầu nên cô rất lo lắng và chẳng biết phải làm gì cả, cô cứ nằm im để anh tuỳ ý. Cô có chút lo sợ nên nắm chặt hai bàn tay lại, anh hiểu cảm giác của cô nên dịu dàng đan bàn tay vào tay cô rồi ghé sát tai cô nói- Em đừng lo lắng, cứ thả lỏng thôi, anh sẽ làm thật nhẹ nhàng. Cô im lặng nhưng qua ánh mắt nhìn nhau anh biết rằng cô rất tin tưởng anh. Anh nhẹ nhàng cởi từng cúc áo của cô ra để lộ ra đôi gò bồng đảo căng đầy. Làn da trắng mịn không tuỳ vết, anh khẽ cúi xuống hôn lên ngực cô. Mọi hành động của anh cứ nhẹ nhàng chậm rãi cho đến khi trên cơ thể cả hai không còn bất kỳ trang phục nào cản trở. Cơ thể trắng nõn nà của cô hiện lên dưới ánh đèn mập mờ, dù từng trải qua tai nạn xe sinh tử nhưng những vết thương trên người cô lại hoàn toàn không để lại sẹo do được chăm sóc rất chu đáo. Đây chẳng những là lần đầu của cô mà cũng là lần đầu tiên đối với anh. Anh cố gắng làm mọi thứ thật nhẹ nhàng và suôn sẻ. Cô khẽ cắn môi khi sắp đưa vào bên trong, anh vừa hôn môi cô vừa chầm chậm đưa vào, anh dần dần tiến vào cũng là lúc cảm giác đau đớn của cơ thể cô ập đến. Chất lỏng màu đỏ bắt đầu xuất hiện trên ga giường, cô nhăn mặt vì khó chịu, toàn thân dưới đau gấp mấy lần sự đau đớn do kinh nguyệt hành xác. Dù đau đớn nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng không chút kêu la. Anh luôn dịu dàng trấn an cô khiến cô phần nào giảm bớt đau đớn. Hai thân ảnh quấn lấy nhau trong căn phòng ấm áp với đêm đầu tiên đầy ngọt ngào. Cứ như vậy họ đã hoàn toàn thuộc về nhau. ——————————-Ngày hôm sau,Anh đang dạy cô lái xe trên chiếc siêu xe mới toang mà anh dành tặng cho cô. Cô ngồi ở vị trí lái mà vô cùng hồi hợp. Anh nhìn cô mỉm cười nói - Có anh ở đây em không cần phải lo lắng như vậy đâu. Cô vừa nhìn đường lái xe vừa đáp - Em biết vậy nhưng vẫn hồi hộp. Anh nhẹ nhàng đáp - Ngày xưa là anh tập cho thằng Kiên chạy xe, anh rất có kinh nghiệm mỉm cười đáp - Em nhát lái xe lắm, mà anh để em lái với tình hình này chắc chúng ta đến trễ buổi tiệc so với mọi người mất. Anh nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói - Còn sớm lắm, em yên tâm đi.————————————Tại du thuyền sang trọng đang cập bến, hôm nay du thuyền được gia đình Kiều lão gia đặc biệt thuê riêng để dành cho bữa tiệc đặc biệt này. Mọi người đã mặt đông đủ chỉ còn chờ vợ chồng Minh Nim đến. Bữa tiệc thân mật của gia đình ăn mừng Him Lam tai qua nạn khỏi và cũng để gắn kết thêm tình cảm của mọi người cũng như tạo nên một ngày thư giãn. Trên du thuyền có sự góp mặt đầy đủ của mọi người, vợ chồng Kiều lão gia và cả ba mẹ của Tịnh Nhi cùng cô ấy, Phúc Hiên, Chí Kiên, cả Minh Lâm đi cùng Dư Phong và Cảnh Tuấn cũng đã có mặt. Ngoài ra ba mẹ của Dư Phong mới đi du lịch nước ngoài về cũng là khách mời của buổi tiệc. Ai cũng ăn mặc rất sang trọng và lịch thiệp. Không gian trên du thuyền bậc nhất quá đỗi sang trọng. Những ánh đèn vàng nhạt lung linh trên thuyền rọi soi xuống mặt nước thật huyền ảo và thơ mộng. Bàn ăn lớn được dọn ra ở mũi thuyền với rất nhiều món đắt đỏ và đẹp mắt. Tiếng nhạc du dương khiến người nghe cảm thấy ấm lòng và bình yên đến lạ thường.  Một lúc sau thì cô và Minh Nim đã đến, cả hai nhanh chóng xuống xe và bước lên du thuyền. Mọi người cùng nhau ăn uống vui vẻ, nâng ly chúc mừng vì sóng gió đã qua và những ngày bình yên lại đến. Mọi người cùng nhau ăn uống no say, trò chuyện rôm rả trong khí tưng bừng nhộn nhịp. Sau khi dùng bữa xong, sẵn tiện trên du thuyền có đàn piano nên Lâm đã trổ tài đánh đàn cho mọi người thưởng thức. Tiếng đàn điêu luyện làm say đắm lòng người của Lâm khiến người nghe cứ bị cuốn theo. Sau đó mọi người đi quanh du thuyền ngắm cảnh, vì du thuyền đến 3 tầng nên mạnh ai người nấy tản ra ngắm cảnh. Khi đến bàn lấy nước, cô đứng cạnh Cảnh Tuấn, Tuấn đưa ly nước trái cây cho cô rồi mỉm cười nói - Anh rất vui khi thấy em hạnh phúc. Anh chúc em sẽ mãi mãi hạnh phúc bên Minh Nim. Cô nở nụ cười dịu dàng đáp - Em cám ơn anh. Sau biến cố xảy ra vừa qua em càng trân quý hơn tình cảm mà anh dành cho em. Em hy vọng chúng ta mãi là anh em tốt. Em chúc anh sớm gặp được ý trung nhân của đời mình. Tuấn nở nụ cười đáp - Anh cám ơn em, nào chúng ta nâng ly thôi. Cô và Tuấn cụng ly cho một tình anh em thật đẹp. Trên tầng 2 của du thuyền, Tịnh Nhi đang đứng cạnh Minh Lâm. Sau một hồi suy nghĩ cô ấy quyết định lấy hết cam đảm nói - Anh Lâm, em có chuyện muốn nói với anh. Lâm hơi tò mò nhìn Nhi, anh ấy nở nụ cười đáp - Em nói đi. Tịnh Nhi hơi ngập ngừng nhưng rồi cũng lấy hết can đảm nói - Anh Lâm, em thật sự đã yêu anh từ rất lâu rồi. Nhưng trước đây anh đã có người yêu nên em không thể thổ lộ lòng mình với anh được. Minh Lâm chăm chú nghe Tịnh Nhi bày tỏ, Nhi lấy bình tĩnh rồi nói tiếp - Em biết trước giờ anh chỉ xem em như đứa em gái nhưng em thì đã yêu anh từ lần đầu gặp gỡ. Nụ cười, ánh mắt đến cả giọng nói của anh và cả cách mà anh đánh đàn cứ mãi xuất hiện trong tâm trí em. Em đã dặn lòng hôm nay sẽ quyết tâm bày tỏ tình cảm với anh dù có ra sao đi chăng nữa, em không muốn đánh mất cơ hội nói thật cảm xúc lòng mình với anh khi anh vẫn còn độc thân. Minh Lâm nhìn Tịnh Nhi một cách đầy dịu dàng, sự im lặng của Lâm khiến nét buồn trên gương mặt Nhi hiện rõ. Bỗng Lâm kéo tay Nhi về phía mình và ôm chằm lấy cô ấy rồi nói - Tịnh Nhi, anh thật sự rất thích em. Anh thích em khi nhìn thấy lòng nhân ái đầy nhiệt huyết của em cùng Him Lam giúp đỡ người khó khăn. Anh càng thích em bởi sự ngây thơ hiểu chuyện, sự ân cần chăm sóc Him Lam khi con bé gặp nạn. Thích cách em bên cạnh an ủi anh khi anh đau buồn, anh thật sự rất thích em. Em có đồng ý trở thành người yêu của anh không ? Tịnh Nhi nghe Lâm nói mà cô ấy cứ ngỡ mình đang nằm mơ, Nhi tròn mắt ngây ngô nhìn Lâm đáp - Anh nói thật chứ, em không nằm mơ đúng không ? Lâm bạo gan kề môi sát môi Tịnh Nhi, cô ấy vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ mà ngây người ra nhìn Lâm. Sau nụ hôn bất ngờ đó Lâm nhìn Tịnh Nhi nói - Em đồng ý không ? Tịnh Nhi vui mừng đến sắp khóc liền đáp - Tất nhiên là em đồng ý rồi, em chờ ngày này lâu lắm rồi đó. Lâm ôm chằm lấy Tịnh Nhi, cả hai người họ trông thật hạnh phúc và buổi tối này chính là buổi tối đáng nhớ nhất của họ. Trên tầng 3 cũng là tầng cao nhất của du thuyền, một cặp đôi khác cũng ngọt ngào không kém. Cô và Minh Nim đang đứng trên cao ngắm cảnh sông nước, cả hai trò chuyện vui vẻ thì bỗng một giọng nói quen thuộc vang lên - Minh Nim, Him Lam. Cả hai bất ngờ quay ra phía sau thì họ càng ngạc nhiên, Minh Nim cất giọng - Diễm Chi. Người đó quả thật là Diễm Chi, cô ngạc nhiên khi thấy cô ta ở đây và càng ngạc nhiên khi thấy Diễm Chi mặc đồng phục nhân viên. Cô nhẹ nhàng nói - Chị... Cô chưa nói hết câu thì Diễm Chi đã giải thích - Chị làm nhân viên phục vụ ở đây. Hôm nay vô tình gặp hai người ở đây nên chị đã lấy hết can đảm vì muốn đến gặp hai người để nói lời xin lỗi. Diễm Chi im lặng vài giây rồi nói tiếp - Chị đã suy nghĩ rất nhiều về những chuyện mình đã làm và cảm thấy rất ân hận. Khi chị làm người tình của ông Lạc Xuân Danh, làm kẻ thứ ba phá hoại gia đình của người khác chị chỉ biết đến vật chất mà không nghĩ đến hậu quả. Chị đã có thai với ông ta nhưng ông ta một mực chối bỏ và bắt chị phá thai. Sau đó vợ ông ta biết chuyện và đến gặp chị đánh ghen, ông ta vì sợ uy thế nhà vợ mà đã thẳng tay vứt bỏ chị. Chị nhận ra rằng đó chính là quả báo. Cô và Minh Nim rất bất ngờ khi nghe những lời Diễm Chi nói. Him Lam vốn nhân hậu nên vội bước đến đặt tay lên cánh tay của Diễm Chi an ủi - Thôi chị đừng buồn nữa, chuyện đã qua rồi, bây giờ chị sống tốt là được, không sao đâu mà. Vẫn chưa muộn để bắt đầu lại mà chị. Diễm Chi cảm kích đáp - Chị cám ơn em, em quả thật rất nhân hậu. Giờ chị quay trở về cô nhi viện ở để phụ các cô lo cho các bé ở đó, chị làm ở đây để kiếm thêm thu nhập trang trải. Diễm Chi đưa mắt nhìn Minh Nim nói - Minh Nim, em thật lòng xin lỗi vì đã lừa dối anh hết lần này đến lần khác trong khi anh đã rất tốt với em. Em đã phụ lòng anh, đã ngu dại đánh mất người hết lòng vì mình. Em không dám mong được anh tha thứ, chỉ mong được nói với anh lời xin lỗi là em đã nhẹ lòng lắm rồi. Minh Nim khẽ cười đáp - Chuyện qua rồi, anh không trách em nữa đâu. Chỉ mong em sau này sẽ sống tốt, đừng tự dày vò mình nữa. Diễm Chi vui mừng đáp - Em cám ơn anh. Em muốn nhờ hai người chuyển lời xin lỗi đến anh Lâm giúp em. Lúc nãy thấy anh ấy em định đến nói lời xin lỗi nhưng anh ấy đang trò chuyện cùng Tịnh Nhi, hai người họ trông rất tình tứ nên em không dám làm phiền, không muốn Tịnh Nhi thấy em rồi lại không vui. Cô ngạc nhiên hỏi Diễm Chi - Chị thấy hai người họ tình tứ lắm sao ? Diễm Chi gật đầu - Phải, họ còn, còn hôn nhau nữa. Cô rất bất ngờ khi nghe được thông tin này, Minh Nim cũng ngạc nhiên không kém. Anh mỉm cười nói với Diễm Chi - Em yên tâm đi, anh sẽ chuyển lời xin lỗi của em đến anh Lâm. Khi nào có thời gian bọn anh sẽ đến cô nhi viện của em để thăm các bé và giúp đỡ mọi người. Diễm Chi vui mừng đáp - Cám ơn anh và Him Lam rất nhiều. Thôi em phải tiếp tục làm việc rồi, không phiền hai người nữa. Em xin phép đi trước. Sau khi Diễm Chi rời đi, cô tựa đầu vào vai anh nói - Thật mừng vì chị ấy đã thay đổi và có cuộc sống tốt hơn phải không anh ? Minh Nim xoa đầu cô đáp - Em nói đúng cô ấy đã thay đổi anh cũng rất mừng vì điều đó. Cố mỉm cười khi nghĩ đến chuyện của Minh Lâm và Tịnh Nhi, cô nói - Mà không ngờ anh hai và Tịnh Nhi đã âm thầm phát triển tình cảm với nhau rồi. Biết đâu tương lai sẽ có đám cưới diễn ra. Bỗng nhiên em thấy vui quá. Minh Nim mỉm cười chọc cô - Đám cưới của anh Lâm mà em vui vậy sao ? Cô phấn khởi, mắt sáng rực nói - Vui chứ anh, vì Tịnh Nhi là con một, dòng họ nội ngoại cũng đa số là anh trai họ thôi, còn mấy chị em thì còn nhỏ tuổi không à. Nên khả năng em sẽ được làm dâu phụ. Anh thấy cô hào hứng như vậy liền nói - Vậy anh sẽ là rể phụ. Anh thấy quá hợp lý đó chứ. Cô liền đáp - Vai trò rể phụ chắc chắn thuộc về anh Phong rồi. Gương mặt anh lộ nét hơi không cam tâm, nũng nịu nói - Sao kỳ vậy, nếu vậy thì em cũng không được làm dâu phụ. Anh không chịu đâu. Cô bật cười nhìn anh nói - Thôi mà, hai người họ còn chưa công bố gì cả, em vui quá nên nghĩ xa xôi một chút. Em mong lần này anh hai và Tịnh Nhi sẽ thật hạnh phúc, họ xứng đáng có được tình yêu chân thành. Anh khẽ kéo nhẹ đầu cô đặt lên vai mình rồi nói - Anh cũng mong họ hạnh phúc. Anh Lâm là người rất tốt, Tịnh Nhi cũng rất hiểu chuyện, hai người rất xứng đôi. Cô đưa tay chỉ về phía hoa đăng ở đằng xa rồi nói với anh - Hoa đăng đằng kia trông đẹp quá kìa anh. Anh mỉm cười dịu dàng nhìn cô đáp - Hoa đăng quả thật rất đẹp nhưng vẫn không thể đẹp bằng em được. Cô hơi đỏ mặt nhìn anh, anh cũng nhìn lại cô bàn ăn mắt trìu mến dịu Tên convert Con đường đến bên ngươiThể loại Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đô thị tình chương 1 - 40 Mốc dịch Từ chương 41 - hết Hạ Cẩm Vân editNam chính Du TùngNữ chính Dư NamNhân duyên giữa hai người bắt đầu từ làn đầu tiên gặp mặt trong tình huống không bình thường để rồi Du Tùng phải làm mọi cách để tìm thấy cô. Đây là một đoạn hấp dẫn và theo đuổi, tìm kiếm và chuộc lỗi, yêu và oán giận đan xen cuộc hành trình.

đường vòng đến bên em